1 2 3...biến. biến mất hết tất cả, linh hồn lại gục người. Mất hết cảm giác...1 lần nữa và vẫn vậy vẫn tiếng nói ấy vẫn là câu ấy vang lên
"Hãy đi đi...! Tiến về phía B để tìm câu tl cho những câu hỏi"- và vẫn là như vậy, nó đã kích thích trí nhớ của linh hồn đương nhiên là ngoại trừ phần ký ức đã bị giam giữ
"Đúng...dòng suối...cái giá...cây xanh...tro choi...thua...và...!"-ngẫm nghĩ rồi lại nghĩ ngẫm nhưng hiểu được nhớ đc gì mình phải làm nên vẫn vậy, linh hồn típ tục lê lết lên đường
Sau 6h5' lăn la lê lết, linh hồn đến một khu đồng cỏ nhưng cỏ đều úa vàng nắng gay gắt riêng chỉ 1 nơi có 1 thứ khiến linh hồn phải để tâm để ý đó chính là GIÓ...gió chỉ có ở duy nhất 1 nơi. GIó này không như những cơn gió mà linh hồn từng thấy, gió này không tự do bay lươn trên bầu trời xanh mà chỉ quấn lấy cành cây. Là linh hồn nào mà chẳng tò mò và linh hồn này không ngoại lệ. Linh hồn chậm rãi bước từng bước tiến lại phía trước (sợ ma bắt) và
Gió : ê nhỏ! sao trễ vậy?
Linh hồn : bà là ai?
Gió : bà cái gì ở đây! Ta mới "1k" tuổi à! Gọi là chị đi
Linh hồn : ôi trời! (già mà ham hố ghê)
Gió : nghĩ vớ vẫn gì hả? Ta sẽ là người kế tiếp đón ngươi đó! không nịnh ta coi chừng ta cho cút xéo đó.
Linh hồn : sax! vâng vâng dạ dạ ( già nhí nhảnh quá)
1 cơn gió khác, có phải đây là 1 cơn gió khác hay không? 1 cơn gió vui vẻ dễ gần hay sao?
Gió : thế nào hả nhóc? Có chấp nhận trò chơi ko?
Linh hồn : ừ thì chơi!
Gió : trò chơi câu hỏi và đánh cược lần này là sự tự do!!!
Linh hồn : hả? tự do?
Gió : uhhhh!
Linh hồn : nếu ko có tự do, làm sao mà sống?
Gió : à à! hình như ngươi hỉu lầm rồi! để ta giải thích hen!
Linh hồn : ...
Gió : tư do của trái tim. tư do cảm nhận niềm vui tự do vì ta cảm nhận tình cảm của người khác chứ ko tư do là sư gò bó ko được đi đâu!
Linh hồn : trời! như thế thì chẵng khác gì gò bó
Gió : ko hề! bây h ngươi ko có gì hết thế thì tại sao ko đổi nó.
Linh hồn : ừ thì đúng vậy! sao cũng được!
Gió : ok! let's play
Lih hồn :...
Gió : ngươi nghĩ thế nào về gió?
Linh hồn : xấu xa
Gió : lý do?
Linh hồn : luôn luôn cuốn trôi niềm vui của người khác, vô tâm lạnh lùng ko nhân cách v.v
Gió : hãy phân tích
Linh hồn : gió đã rất vô tình ko bao h nghĩ đến người khác. Khi gió ngang với cát, gió ko hề biết rằng cát luôn muốn đi cùng gió, bay cùng gió mà gió còn lướt qua. Tôi biết gió thích tự do nhg ko biết tại sao gió lại có thể như vây, gió để người khác lẻ loi bơ vơ 1 mình, gió chỉ cần người mà gió yêu gió thích bên cạnh mà nào có biết nh~ ng` khác vẫn luôn nghĩ về gió?
Gió : cơn gió đó chính là 1 người nào đó?
Linh hồn :ừm
Gió : ta muốn biết! hãy kể cho ta nghe những cơn gió của lòng ngươi
Linh hồn : 1 cơn gió rất quan trọng, 1 cơn gió là kỷ niệm , 1 cơn gió yêu quý, 1 cơn gió giữ mãi
Gió : ...
Linh hồn : gió quan trọng vì gió tạo niềm tin, gió kỷ niệm vì gió là bạn, gió yêu quý vì gió là người bên ta khi ko ai, gió giữ mãi vì gió là tất cả khiến ta có bời vai và nơi tâm sự vào cuộc sống...
Gió : ...
Linh hồn : nhưng đó là những cơn gió ko thuộc về tôi. Vì gió cũng là người cũng có tình cảm cũng có thứ yêu quý, gió phải tìm nó và giữ nó chỉ tiếc rằng đó ko phải là tôi
Gió :...ta ko hiểu! ngươi có thể giữ gió dành gió cơ mà! ngươi có thể trói chặt gió, ko để gió đi! tại sao ngươi ko làm?
Linh hồn : thử hỏi có ai lại làm thứ mình yêu thương lại đau khổ buồn bả. Khi đã nhận ra ko còn là gì của nhau thì cớ gì lại trói gió lại và gió cũng ko mốn vì gió đã vô tình bỏ quên tôi chỉ nhớ đến nh~ thứ gió đang cần...tôi ko muốn xem vào! thà cứ để gió vui vẻ, tự do...tôi đứng nhìn cũng đã vui rồi
Gió : cao thượng à?
Linh hồn : ko hề! tôi nợ gió, nơ nh~ cơn gió rất nhiều, nợ nh~ thứ gió mang đến cho toi6 dù cho có kèm quà khuyến mãi là thất vọng nhg trước và sau tôi vẫn ko hề thù ghét hay gì đó với gió
Gió : ta cũng la gió nhg chưa từng gặp 1 đứa nào nói với ta gió như vậy! Nếu ko thù thù ghét. Ko ai yêu gió cũng như cảm ơn gió như ngươi
Linh hồn : gió dạy bài học thất vọng nhg vẫn hi vọng rồi lại thất vọng. Ít thì cũng mấy chục lần phải buồn vì gió nhg ngày xưa khi gió đến bên cạnh thì tôi đã hứa luôn bên cạnh gió... khi buồn, gió cứ tìm tôi khi vui thì bên người mình thích...có thể nh~ lúc như vậy tôi rất buồn rất đau thậm chí là tôi ghen tị vs ng` bên gió nhg khi tôi thấy gió cười rất vui khi ko có tôi thì tôi đã hiểu...
Gió : đúng vậy! gió vô tình vậy đó và gió ko bao h nhận ra nh~ ng` như ngươi bởi vì ngươi quá thầm lặng. Thư hỏi có việc nào mà ngươi chịu nói ra, ngươi luôn cười để che nỗi buồn và đó cũng chính là cái lổi lớn nhất của ngươi
Linh hồn : ...
Gió : ta biết ngươi ko muốn phá niềm vui của ng` khác nhg ngươi ko thấy vậy là quá dại dột hay sao? sống là phải chiến đấu chứ
Linh hồn : sai! nếu chiến đấu để dành nh~ thứ đó, dành nh~ thứ có thể khi ở bên ta ko thể vui vẻ thực sư thì dành làm gì!
Gió : ngu muội! ko nghĩ cho bản thân thì sống làm gì?
Linh hồn : thế mà vẫn đag sống tôt đấy thôi
Gió : ta ko ngờ cái tình cảm ấy lại là nỗi buồn! ngươi ko niềm vui ko thứ quan trọng mà vẫn có những tình cảm như thế này nhg nó lại ko phải ký ức tốt đẹp
Linh hồn : sao bà biết tôi ko niềm vui ko thứ quan trọng?
Gió : các trò chơi lần trc ngươi thua và lần này ngươi đã thắng. Tình cảm của ngươi, trái tim của ngươi ta ko cần biết là thật hay giả nhg ta chỉ cần biết gió ko tốt mà ngươi vẫn luôn nhìn gió, nhớ gió, nghĩ tới gió. Ta vẫn khuyên ngươi hãy nghĩ đến bản thân mình!
Linh hồn: sao bà biết tôi ko niềm vui ko thứ quan trọng?
Gió : sau này ngươi sẽ rõ! nào! theo ta! ta sẽ đưa ngươi trực tiếp tới doạn đường kế tiếp!
Linh hồn đi cùng gió, đi tới những nơi kế tiếp!
Gió có thể xấu ko tốt nhg nếu gió đã từng cùng ta bước trên 1 con đường thì gió vẫn mãi trong tim ta! con người có thể thay đổi nhg tình cảm ko bao h thay đôi dù cho có cố gắng chôn giấu đi chăng nữa, dù cho ko có ai biết nhg linh hồn vẫn biết...
BY PUKUO